Trong bài viết này, xin tiếp tục phục vụ bạn đọc đôi điều thú vị trong ngôn ngữ của cư dân Nam Bộ, là chủ đề đã đề cập trên Báo Cần Thơ, gần đây là bài "Mấy cách nói đặc trưng của người Nam Bộ". Ở đây, xin nói về biến hóa ngữ nghĩa của từ và tiếng liên quan đến sông nước.
-
Ký ức ngày xưa
Chạm vào nỗi nhớ ngày xưa Cánh chuồn xa khuất ngày mưa rối bời Sông quê lặng lẽ bên đời Ðò chiều chở khẳm những lời mẹ ru
-
Hát bội ngày xưa
Từ trước khi các loại hình sân khấu như cải lương, kịch nói… ra đời, thì hát bội rất được yêu thích ở Nam Bộ nói chung, Cần Thơ nói riêng. Loại hình nghệ thuật truyền thống này có lịch sử phát triển lâu đời
-
Hạnh phúc quay về
Cô Thu ngồi trên ghế đá, dưới giàn bông giấy đang nở hoa, chờ đến giờ dạy tiết mới. Chiếc điện thoại cầm trên tay đã chuyển sang chế độ ngủ từ khi nào. Ðôi mắt nhìn vô định vào khoảng không sân trường rực rỡ nắng vàng
-
Lời trần tình của “Ðám trẻ nhiễu văn hóa”
“Bạn đến từ đâu” là câu hỏi đơn giản, bình thường với hầu hết mọi người, nhưng với những đứa trẻ sinh sống ở nhiều quốc gia, đó lại là một câu hỏi khó trả lời. Bởi với họ, hành trình khẳng định danh tính và tìm nơi mình thuộc về vô cùng phức tạp.
-
Chùa Ông Bắc ở Long Xuyên
Chùa Ông Bắc (còn có tên gọi Bắc Ðế Miếu) là một trong những ngôi chùa còn bảo tồn khá nguyên vẹn các đường nét kiến trúc, hoa văn và cách bài trí mang đậm dấu ấn của cộng đồng dân tộc Hoa ở An Giang.
-
Mùi của mùa thu
Bà lão mở cửa sổ, cơn gió buổi sớm mang theo mùi hoa thiên lý ùa vào phòng, trên giàn tre được mắc tạm võng xuống những chùm hoa đang nở bung.
-
Mấy cách nói đặc trưng của người Nam Bộ
Trong giao tiếp, người Nam Bộ có vô vàn cách nói được xem là đặc thù, chân chất và dễ thương. Ðiều đó cũng một phần xuất phát từ văn hóa, phong tục, nếp sống và tính cách con người nơi đây.
-
Cô giáo Phương
Xe càng gần đến cánh cổng có giàn hoa thiên lý, cô giáo Phương càng thêm kiên định việc đưa cô bé học trò có đôi mắt đen dịu dàng trở lại lớp học.
-
Chợ nổi
-
Thương bến sông quê
-
Mây trắng miền quê
Ngày đó, Tri hỏi tôi: "Thành phố có gì vui?". Tôi nói: "Nhiều cái vui lắm. Nhưng ở hoài… sẽ thấy lạc lõng". Tri ngớ người: "Tại sao?". Tôi cười: "Bao giờ lên thành phố, sống lâu ở đó, Tri sẽ hiểu". Tri nhíu mày, vẻ đăm chiêu. Tận sâu bên trong, Tri vẫn luôn mơ về thành phố.
-
Chuyện tình chàng Cuội
Em đi tôi rớt nụ cười/ Trăng đi rớt xuống một người... là tôi!
-
Đôi điều về biến hóa ngữ nghĩa trong cách nói của cư dân Nam Bộ

- Giữa phố, chợt có người giống cha
- Cái cối xay của nội
- Di tích quốc gia Lăng mộ và đền thờ Nguyễn Huỳnh Đức
- Thêm yêu thương và trân trọng gia đình qua "Mẹ làm gì có ước mơ"
- Vườn hoa cuối hẻm
- Chuyện cân, đong, đo, đếm và nét văn hóa chợ ĐBSCL
- Nhà cổ họ Trần trên đất cù lao
- Trăng sáng ngoài hiên
- Triển lãm “Rạng rỡ Cần Thơ - Vị thế mới, tầm nhìn mới” - Ấn tượng thành tựu của thành phố sau 80 năm
-
Chuyện cân, đong, đo, đếm và nét văn hóa chợ ĐBSCL

- Những nỗi niềm với “Mùa cá lòng tong”
- Thêm yêu thương và trân trọng gia đình qua "Mẹ làm gì có ước mơ"
- Vườn hoa cuối hẻm
- Một giọng thơ mới mẻ của Phan Duy
- Cái cối xay của nội
- Xóm Chò
- Di tích quốc gia Lăng mộ và đền thờ Nguyễn Huỳnh Đức
- Đôi điều về biến hóa ngữ nghĩa trong cách nói của cư dân Nam Bộ
- Giữa phố, chợt có người giống cha
-
61 đội ghe Ngo tranh tài tại Giải đua ghe Ngo Lễ hội Oóc Om Bóc - Đua ghe Ngo TP Cần Thơ 2025
-
Nét đẹp làng quê Bắc Bộ xưa trong những bức tranh sơn dầu
-
Tổ chức Tuần phim chào mừng Liên hoan Phim Việt Nam lần thứ XXIV
-
Dimash Kudaibergen: Tại sao cả thế giới “phát cuồng” trước một giọng hát?
-
aespa: Khi “thế giới số” chạm tới sân khấu 8Wonder Winter
