28/09/2014 - 08:29

Trở về dòng sông

NGUYỄN NGỌC TUYẾT

     Con chim bói cá đứng trên hàng cọc đáy
     Nhìn miết xuống dòng sông
     Trầm ngâm đợi.
     Có phải chú chim bói cá của ngày xưa
     Vút cao lên trời xanh,
     Trong niềm vui vỡ òa
     Đứa bé lần đầu thấy loài chim xanh biếc
     Con cá nằm trong cái mỏ dài cứng đơ,
     Như số phần đã định,
     Như con nước tràn vào kinh rạch róc rách
     Buổi sớm, buổi chiều
     Và tiếng bìm bịp kêu nước lớn:
     “Bịp! Bịp…”
     Tội nghiệp! Tội nghiệp!
     Chốn quê xưa bao kiếp người lam lũ,
     Đi hoài không hết sông
     Đi hoài chưa qua sông…
     Bên kia ánh đèn chói lọi
     Bên kia thành phố lạ lẫm, ngát hương! 
         
     Tôi trở về dòng sông
     Ngai ngái mùi hơi nước ngày mưa
     Nghe âm vang tiếng nước chảy trong hồn,
     Chảy tràn nỗi nhớ
     Đứa bé chân trần chạy hoài ở bờ sông,
     Chạy hoài qua đám ruộng khô cằn nứt nẻ,
     Cúi xuống moi từng con cua con ốc
     Buổi chiều mới sa mưa.
     Có còn không? Còn không?
         
     Tôi trở về dòng sông,
     Vốc bụm nước rửa mặt mới hay đầy bụi bẩn
     Nghe con sông lên tiếng vỗ về:
     Có gì đâu! Có gì đâu!
     Mây bay rồi trời vẫn xanh trong…
     Đứa bé khát khô cổ họng mùa hè,
     Ngã mình xuống dòng sông bè bạn
     Tắm mát giấc mơ xưa.
         
     Bây giờ con chim bói cá đã bay đi,
     Để lại tôi cùng dòng sông
     Lềnh bềnh rác rưởi,
     Ôi con sông muôn đời rộng lượng
     Nhọc nhằn cưu mang, nhọc nhằn tuôn chảy
     Cho tôi về đứng trước dòng sông
     Thấy mình lầm lỗi - Một đời hư!

Chia sẻ bài viết