Đôi điều về biến hóa ngữ nghĩa trong cách nói của cư dân Nam Bộ

Trong bài viết này, xin tiếp tục phục vụ bạn đọc đôi điều thú vị trong ngôn ngữ của cư dân Nam Bộ, là chủ đề đã đề cập trên Báo Cần Thơ, gần đây là bài "Mấy cách nói đặc trưng của người Nam Bộ". Ở đây, xin nói về biến hóa ngữ nghĩa của từ và tiếng liên quan đến sông nước.

  • Vọng bái cha 

    Vọng bái cha

    “A lô Trung à. Cha con... mất rồi...” - giọng má nghẹn lại, “Con xin phép thủ trưởng đơn vị về để tang cha nghen”. “Dạ!” - tiếng anh tôi rất nhỏ giữa những tiếng khóc kìm nén.

  • Trăng rằm Vu Lan 

    Trăng rằm Vu Lan

    Ngày về quê cũ xa xăm/ Bên song thổn thức trăng rằm Vu Lan

  • Chiều nay con khóc

    Hôm nay tôi đã buồn rồi/ Liu riu dòng nước vịn đôi mái chèo

  • Có mẹ bên đời…

    Nghe trong ngày tháng lặng thầm/ Chuông chùa theo gió xa xăm gọi về

  • Chuyện xưa, voi ở miền Tây 

    Chuyện xưa, voi ở miền Tây

    Tiếp theo kỳ trước (“Voi trong tâm thức người xưa” đăng ngày 15-8), kỳ này xin kể về vùng đất Ngã Bảy - Phụng Hiệp xưa được xem là vương quốc của loài voi, với những bầy voi cao lớn, hàng trăm con.

  • Những cánh chim trên biển

    Nghe gió hòa trên sóng biếc/ tàu con đi mang nhiệt huyết tuổi hai mươi

  • Thưa má con đi

    Cúi đầu. Thưa má con đi/ Đường xa gối mỏi sá gì má ơi!

  • Chuyện xưa, voi ở miền Tây 

    Chuyện xưa, voi ở miền Tây

    “Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp um”, “Khỉ ho, cò gáy”, “Muỗi kêu như sáo thổi, đĩa lềnh tựa bánh canh”, “Cỏ mọc thành tinh, rắn đồng biết gáy”... là cảnh tượng thuở khẩn hoang châu thổ Cửu Long.

  • Khi chúng mình già đi 

    Khi chúng mình già đi

    ngày mai thôi, chúng mình già đi/ qua sẽ trồng căn nhà bên bờ sông

  • Em đừng vốn hóa tình ta 

    Em đừng vốn hóa tình ta

    Em đừng vốn hóa cuộc tình/ Chứng khoán chao đảo

  • Những ngõ phố buồn

    Những ngõ phố buồn

    Những ngõ buồn chở tiếng xe đi/ bỏ lại thì thầm to nhỏ

  • Lối về…

    Bao giờ về lại ngày xưa/ Tìm con dế nhỏ những trưa lặng thầm