27/07/2013 - 19:16

Tháng 7

DUY ĐẮC


Nằm kề nhau từng hàng bia mộ
Về Hải Lăng
Tháng bẩy chẳng nguôi ngoai tôi đi tìm
                       nỗi nhớ
Thạch Hãn ơi! Xin đừng trăn trở

Dòng  nước đỏ ngầu nay thiêm thiếp
      xanh trong
Gió lào thào hay tiếng của cõi lòng
Trả tôi về với mùa hè năm ấy
Ánh hoàng hôn rực lên như bầu trời
         lửa cháy

Cánh rừng lở loét đau thương
Bãi Hà đâu tôi ngơ ngác cung đường
Cao điểm chín tư khói trùm bóng giặc
Bỗng các anh chợt hiện về thoăn thoắt

Vẫn mũ tai bèo vẫn áo tô châu
Những cái tên thân quen cứ gọi trong đầu
Tuổi mười bẩy xanh rờn ra trận
Dốc Miếu Gio Linh nham nhở góc trời

Nơi hạt cát cành cây cũng nhuốm
                       đầy máu thịt
Dòng Sa Lung vẫn cuộn mình chảy xiết
Nén hương này tôi thắp dâng anh
Khói cứ quẩn hay hồn chưa siêu thực

Tôi gặp chị áo bạc mầu quân phục
Ngồi dưới tượng đài mắt thăm thẳm về đâu
Trong cái nhìn mất mát thương đau
Còn bao cái tên chưa một dòng trên mộ

Những nén nhang chợt bùng lên sắc đỏ
Cỏ mơn man
Xanh rợn dưới chân người
Lửa Cổ Thành còn cháy mãi khôn nguôi.

Chia sẻ bài viết