02/11/2019 - 08:17

Nước mắt chảy xuôi... 

Cha mẹ luôn dành cho con cái tình yêu thương tràn đầy, vô điều kiện. Không chỉ có ơn sinh thành, nuôi dưỡng, cha mẹ còn sẵn sàng cưu mang khi con cái thiếu sự may mắn trong đời. Bằng tình thương bao la vô bờ bến, các đấng sinh thành luôn ý thức làm gương để con cái noi theo, rèn ý thức tự lập, trở thành người tử tế, sống có ích cho bản thân, gia đình, xã hội.

Nâng niu tấm bằng tốt nghiệp Cao đẳng ngành Việt Nam học loại giỏi của con gái út trên tay, cô Trần Thị Phương Mai, 62 tuổi, ở phường An Bình, quận Ninh Kiều rưng rưng nước mắt. Cô cho biết: "Với tôi, tấm bằng này là cả khối tài sản vô giá. Con gái út tôi bị cận 14 độ, không tự chạy xe được. Tôi đưa rước con đi học mười mấy năm nay. Trải qua bao nhiêu khó khăn, vất vả nuôi con ăn học, con gái giờ đã có nghề nghiệp, việc làm ổn định. Tôi mừng lắm!".

Vợ chồng cô Mai có 2 con gái. Năm 2007, chồng cô mắc bệnh lao phổi, không thể tiếp tục làm việc, cuộc sống gia đình cũng bắt đầu "lao dốc". Vừa tiền sinh hoạt, tiền học cho con, tiền thuốc men điều trị cho chồng, không bao lâu, cô Mai đành bán nhà ở phường An Khánh, bắt đầu cuộc sống ở nhà thuê. Trở thành trụ cột trong gia đình, cô Mai chia thời gian trong ngày, làm thêm nhiều việc - từ giúp việc nhà, xâu chuỗi hạt đến thêu tranh chữ thập,…- để đủ tiền trang trải cho cả nhà.

Vất vả trăm bề nhưng khi con gái lớn thông báo cuộc sống gia đình riêng không hạnh phúc, vợ chồng chia tay, cô Mai không ngần ngại kêu con gái đưa 3 cháu ngoại về chung sống, đùm bọc lẫn nhau. Cô Mai kể: "Khổ nhất là hồi bệnh ông xã tôi chuyển biến nặng, từ lao phổi chuyển sang xơ rồi ung thư phổi. Trong khi đó, con gái út học năm cuối cao đẳng, 3 cháu ngoại đều đang tuổi đến trường, thu nhập của tôi và đồng lương công nhân của con gái lớn không đủ, tôi phải cầm cả sổ hộ khẩu để vay nóng bên ngoài, lo thang thuốc cho ông xã. Khi đó, không ít người dè bỉu tôi rằng: Con gái đi học không biết tới đâu, chi bằng cho nó nghỉ, đi làm kiếm tiền còn có lý hơn. Tôi không nản lòng mà quyết cho con học hành đến nơi đến chốn". Và đến nay, tấm bằng tốt nghiệp cao đẳng của con gái chính là món quà giá trị nhất mà cô luôn trân trọng giữ gìn và tự hào khoe với mọi người mỗi khi có ai nhắc đến con gái.

Ông xã đã mất, con gái út có việc làm ổn định, cô Mai lại quay sang chăm chút cho cháu ngoại. Ánh mắt cô sáng lên khi nhắc đến cháu gái luôn đạt thành tích học sinh khá giỏi 10 năm qua. Hiện tại, cô Mai làm tạp vụ cho UBND phường An Khánh. Mỗi ngày, cô dậy từ 3 giờ rưỡi sáng và kết thúc công việc vào 23 giờ đêm, với hàng loạt việc: đưa rước con gái nhỏ đi làm, đưa rước cháu ngoại đi học, làm tạp vụ ở UBND phường An Khánh, bán 50 tờ vé số, giúp việc nhà cho 1 hộ gia đình... Cô nói: "Còn sức, tôi còn ráng lo để cuộc sống con cháu đỡ khổ hơn mình. Và cũng nhờ mình siêng năng lao động, con cháu cũng noi theo, học tính cần cù, chịu thương chịu khó".

Cô Phương Mai khoe tấm bằng tốt nghiệp cao đẳng của con gái út. Ảnh: Mỹ Tú

Hoàn cảnh khó khăn nhưng vợ chồng chú Đinh Văn Đượm ở khu vực Long Thạnh 1, phường Thốt Nốt đồng lòng lo cho 3 cô con gái học hành đến nơi đến chốn. Có bao nhiêu tiền, cô chú đều dồn hết cho con gái đi học. Không có ruộng đất, vốn liếng gì nhiều, hơn 20 năm qua, vợ chồng chú Đượm mưu sinh bằng công việc mua bán trấu. Hằng ngày, vợ chồng chú đi mua trấu ở nhà máy xay lúa rồi chở về bán lẻ lại cho các hộ kinh doanh dịch vụ ăn uống trong khu vực. Thấy cha mẹ vất vả nhưng hết sức tiện tặn, dành dụm cho con được đến trường, cả 3 cô con gái của vợ chồng chú Đượm đều rất ngoan, siêng năng, học giỏi. Con gái lớn tốt nghiệp Đại học sư phạm, con gái út tốt nghiệp Cao đẳng kế toán. Còn con gái thứ ba sau thời gian ở nhà phụ giúp cha mẹ để em út được đi học trước, giờ cũng đang học Đại học sư phạm năm thứ tư.

Cũng như cô Phương Mai hay vợ chồng chú Đượm, nhiều bậc cha mẹ hết lòng thương yêu, chăm lo cho các con có một tương lai đủ đầy. Trong lòng cha mẹ, con dù trưởng thành vẫn là con, luôn sẵn lòng chở che, yêu thương hết mực. Cô Huỳnh Mỹ Yến, ngụ phường Hưng Lợi, quận Ninh Kiều kể rằng, năm 2016, ông xã cô bị tai biến. Khi tỉnh lại, ông xã cô quên cả họ, tên, tuổi của mình nhưng nhớ rất rõ ràng và đầy đủ họ tên của con gái. Cô Yến kể: "Xuất viện về nhà, ông xã tôi vẫn chưa nhớ được nhiều thông tin về gia đình, nhưng cứ khăng khăng dặn dò tôi không được nhận tiền của con gái, mình có cho con được thì cho, chứ nhất quyết không được nhận tiền của con".

Giàu hay nghèo, dù ở hoàn cảnh nào, các bậc cha mẹ vẫn dành cho con tình cảm yêu thương vô bờ bến. Và chắc chắn các bậc sinh thành cũng không trông đợi các con báo đáp bằng thức ăn ngon hay trang phục đẹp mà chỉ cần thấy con mạnh khỏe, hạnh phúc, sống tử tế, có ích...

Tâm An

Chia sẻ bài viết