25/04/2020 - 07:18

Hạnh phúc vô biên... 

Cách trò chuyện cởi mở, thật thà, chị Nguyễn Thị Út, ở khu vực Thạnh Mỹ, phường Thường Thạnh, quận Cái Răng dễ tạo thiện cảm, thu hút người dối diện. Suốt câu chuyện của chị là niềm hạnh phúc về người chồng chí thú làm ăn, hai con trai trưởng thành trong quân ngũ…   

Chị Út cần cù lao động mỗi ngày, vun vén hạnh phúc gia đình. 

Quê ở huyện Phong Điền, nhà đông anh em, từ nhỏ, chị Út sớm biết phụ giúp cha mẹ việc ruộng rẫy, bếp núc. Năm 19 tuổi, chị Út lấy chồng về khu vực Thạnh Mỹ sinh sống, được gia đình chồng cho đất ra riêng, dựng tạm căn nhà lá. Chồng chị chí thú làm ăn, tự mày mò học hỏi, giỏi nghề thợ mộc, thợ hồ. Còn chị Út chịu khó làm vườn, làm mướn, quán xuyến việc nhà. Sau kết hôn 3 năm, chị Út lần lượt sinh 2 con trai.

Từ khi có con, chị Út càng tham công tiếc việc. Ai trong xóm mướn làm gì, chị cũng sắp xếp thời gian nhận việc để có tiền nuôi con ăn học, sửa chữa nhà cửa. Chị Út bộc bạch: "Thời điểm đó, cuộc sống rất khó khăn, chật vật nhưng vợ chồng quyết không nản lòng mà đồng cam cộng khổ vượt qua. Trước sao, nay vậy, tôi ít chịu nghỉ ngơi, giữ thói quen chi tiêu tiết kiệm, căn cơ. Tôi hướng các con sống tự lập từ nhỏ để trưởng thành, không làm thay mọi việc". Khi anh chị đi làm, hai con trai tự chia việc nhà, nhắc nhau học hành, còn đi bắt ốc, cá, cắt lục bình bán kiếm tiền, phụ giúp cha mẹ.

Luôn răn dạy các con sống có trách nhiệm, nghĩa tình nên hai con trai khôn lớn, biết chuyện là niềm tự hào của vợ chồng chị. Con trai lớn Thanh Toàn tốt nghiệp THPT, đang làm việc ở công ty bia thì trúng tuyển nghĩa vụ quân sự. Xuất ngũ năm 2018, trong thời gian tiếp tục làm việc ở công ty bia, Toàn tranh thủ học nghề thợ hàn, tiện để kiếm thêm thu nhập ngoài giờ. Con trai út cũng trải nghiệm nhiều việc làm thời vụ sau khi học xong lớp 12, hết làm nhân viên phục vụ nhà hàng, rồi học và làm nghề sửa xe gắn máy. Năm 2019, con trai út trúng tuyển nghĩa vụ quân sự và đang tại ngũ. Chị Út nói: "Như tâm trạng chung của các bậc cha mẹ, khi các con nhập ngũ, vợ chồng tôi bồn chồn, lo lắng đủ thứ. Qua những lần đi thăm, thấy các con rắn rỏi, năng động, tôi rất tin tưởng kỷ cương môi trường quân đội rèn luyện các con thành người tốt, có ích cho xã hội mai sau".

Năm 2011, sau thời gian làm lụng, tích lũy, vợ chồng chị Út cất được nhà khang trang, tươm tất. Chị Út nhờ người quen giới thiệu nhận bó củ hành tím, rồi vào cơ sở lột vỏ tỏi để ổn định công việc hơn. Thời gian đầu, chưa quen việc, chị Út làm chậm, sản lượng thấp nên tiền công nhật không nhiều. Chị vẫn chịu khó bám nghề, học hỏi chị em, tiền công nhật tăng dần, hiện bình quân 120.000-150.000 đồng. Mỗi ngày, chị Út dậy sớm, thu xếp việc nhà, mang theo phần cơm để trưa ăn, nghỉ ngơi tại chỗ rồi làm tiếp đến chiều. Chị Út vui vẻ nói: "Tôi có thể nhận tỏi về nhà lột vỏ, tiện việc trông coi nhà cửa nhưng tôi chịu khó đạp xe đến cơ sở mỗi ngày để được gặp gỡ, trò chuyện với các chị về tình hình thời sự, đời sống, tiếp thu kiến thức phát triển kinh tế, nuôi dạy con cái, giữ gìn hạnh phúc gia đình. Vả lại, đến cơ sở, tôi tập trung làm việc, lột nhiều tỏi, thu nhập nhiều hơn". Thời gian  này, do ảnh hưởng dịch COVID-19 nên lượng tỏi cơ sở giao lột vỏ ít lại, chị Út vẫn cố gắng duy trì công việc, điều chỉnh chi tiêu tiết kiệm, hợp lý, an tâm chờ qua dịch bệnh.

Kinh tế gia đình ổn định, con cái khôn lớn, chồng con gợi ý nên nghỉ ngơi, thư giãn nhưng chị Út nghĩ, còn sức khỏe thì cố gắng làm việc, tích lũy cho tương lai. Hơn nữa, thông qua sự siêng năng, cần cù, vợ chồng chị muốn dạy dỗ các con yêu quý đồng tiền do sức lao động làm ra.Với người phụ nữ cần lao này, được làm việc, vun vén gia đình là niềm hạnh phúc vô biên.

Bài, ảnh: ANH PHƯƠNG

Chia sẻ bài viết