13/02/2025 - 11:38

Khi công nhân trở về quê lập nghiệp 

Sau thời gian làm công nhân ngoài tỉnh và có tiền tích lũy, không ít người trở về quê nhà và lập nghiệp với mong muốn góp phần tạo việc làm cho lao động địa phương.

Nhân công làm việc tại xưởng sản xuất khay giấy của anh Trương Út Sao về lại quê nhà ở ấp Xẻo Đước 1, xã Đông Yên (An Biên).

Sau thời gian dài làm công nhân ở nhiều công ty, xí nghiệp trên Bình Dương, Ðồng Nai, anh Trương Út Sao về lại quê nhà ở ấp Xẻo Ðước 1, xã Ðông Yên, huyện An Biên (Kiên Giang) mở xưởng sản xuất khay đựng trứng gà - vịt từ nguồn nguyên liệu giấy tái chế từ giấy vụn, thùng mì qua sử dụng. Anh Út Sao nói: “Lúc làm công nhân ở Bình Dương, tôi làm ở khâu kỹ thuật của xưởng sản xuất khay để trứng, khay làm giá thể nuôi dế, sâu canxi nên nắm được kỹ thuật sản xuất. Sau đại dịch COVID-19, tôi không đi làm công nhân nữa mà ở lại nhà mở xưởng làm khay đựng trứng, nuôi dế. Hiện sản phẩm cung cấp cho thị trường trong tỉnh và các tỉnh lân cận”.

Bước đầu lập nghiệp tại quê nhà anh Út Sao gặp không ít khó khăn như phải vận hành thử nghiệm nhiều lần thì quy trình sản xuất mới được hoàn thiện và hoạt động ổn định. Hiện nay xưởng của anh Út Sao sản xuất được sản lượng mỗi ngày hơn 1 tấn khay giấy thành phẩm, giải quyết việc làm ổn định cho 3 lao động. Với giá bán dao động từ 10.000 đồng/khay đựng trứng gà - vịt và 11.500 đồng/khay nuôi dế, trừ chi phí sản xuất, công lao động anh lãi khoảng 1,4 triệu đồng/ngày. Anh Út Sao cho biết: “Khó khăn lớn nhất hiện nay là thiếu vốn sản xuất và mặt bằng để phơi sản phẩm sau khi máy ép thành hình. Nếu có đủ vốn tôi sẽ mở rộng cơ sở sản xuất, thuê thêm nhân công do nhu cầu đầu ra rất lớn, sản xuất ra không đủ cung ứng cho thị trường”. Một điều mà anh Út Sao rất tâm đắc khi lập nghiệp với xưởng sản xuất là sử dụng nguồn nguyên liệu tái chế từ giấy vụn, góp phần giảm rác thải ra môi trường.

Bà Trần Thị Bé Thùy (bìa trái), ngụ ấp Kênh 10, thị trấn Tân Hiệp (Tân Hiệp) thu hoạch ổi.

Sau 7 năm làm công nhân tại Bình Dương, năm 2019, gia đình bà Trần Thị Bé Thùy, ngụ ấp Kênh 10, thị trấn Tân Hiệp, huyện Tân Hiệp (Kiên Giang) cùng hai người con trở lại quê nhà với 500 triệu đồng tích lũy được. Sau khi cất được căn nhà tường kiên cố, vợ chồng bà Thùy mua thêm 2 công đất ruộng lập vườn trồng ổi. Với phương châm lấy ngắn nuôi dài, bà Thùy trồng rau má, ngò gai dưới tán ổi, mé mương trồng sả, dưới mương thả bông súng.

“Rau má, ngò gai trồng hơn 1 tháng là cho thu hoạch, cứ 1 tuần thu hoạch rau má một lần, bán với giá tại vườn từ 15.000-20.000 đồng/kg”, bà Thùy nói. Thu nhập chính của gia đình bà Thùy là từ cây ổi. Theo bà Thùy, trồng ổi ít chi phí, chỉ cần bao trái từ lúc nhỏ ổi sẽ không bị sâu bệnh, gần như không cần sử dụng thuốc trừ sâu, vừa nhẹ công, nhẹ chi phí, lại bán được giá. Mỗi ngày bà Thùy thu hoạch bán từ 50-60kg ổi, bán giá bình quân 7.000 đồng/kg, sau khi trừ chi phí còn 300.000-400.000 đồng/ngày.

Với phương châm chỉ sản xuất theo hướng an toàn cho sức khỏe gia đình và người dùng, bà Thùy ưu tiên sử dụng các loại phân bón hữu cơ từ rơm rạ hoai mục cho cây trồng. Từ chuyện trên ổi, dưới ngò gai, rau má, sả, bông súng, mỗi ngày vợ chồng bà Thùy bỏ túi ít nhất 500.000 đồng. Bà Thùy nói: “Làm nông dân chủ động giờ giấc và ít áp lực thời gian hơn so với lúc còn làm công nhân. Khỏe làm, mệt nghỉ, quan trọng là biết phân phối thời gian hợp lý để chăm sóc, thu hái đúng thời điểm để bán nông sản được giá”.

Bài, ảnh: ÐÔNG HƯNG

Chia sẻ bài viết