Những người làm hàng thủ công mỹ nghệ đã bắt đầu vượt khỏi thị trường truyền thống và các cửa hiệu được chính phủ ủng hộ để bán sản phẩm. Họ đang hy vọng rằng đẩy mạnh thương mại điện tử có thể giúp phát triển kinh doanh. Một số nghệ nhân đã bắt đầu bán sản phẩm qua trang web nethaat.com, được tung ra hồi đầu năm nay với mục đích cung cấp một kênh tiêu thụ mới cho những người sản xuất mặt hàng dệt may, gỗ, kim loại và kim hoàn.
Rakesh Sonava, người đồng sáng lập cổng bán hàng này, cho biết anh trăn trở trước cảnh người chú của anh phải đi khắp nơi để bán tấm trải giường và áo gối thêu tay, nhưng chỉ bán được những món hàng có mang theo. Do đó, anh muốn thiết lập một nền tảng bền vững cho những người như chú ấy bán hàng.
Ngành công nghiệp thủ công mỹ nghệ là một trong những lĩnh vực sử dụng lao động nhiều nhất Ấn Độ và là trụ cột của kinh tế nông thôn. Hiệp hội phúc lợi nhân công thủ công và nghệ nhân toàn Ấn Độ ước tính có đến 13 triệu người làm việc trong lĩnh vực này. Theo Hội đồng xúc tiến xuất khẩu hàng thủ công mỹ nghệ, doanh số hàng thủ công mỹ nghệ đạt đến 87,7 tỉ rupee (1,9 tỉ USD).
Trong khi nhiều cửa hàng đã tự bán hàng trực tuyến trong mấy năm gần đây, Nethaat là cổng bán hàng đầu tiên cho phép thợ thủ công nam lẫn nữ bán hàng trực tiếp cho khách hàng qua Internet. Kể từ tháng 1 năm nay, Sonava và cộng sự Roshan Agarwal, cùng với một mạng lưới đại diện, đã giúp đỡ nhiều nghệ nhân tạo và quản lý cửa hàng, trợ giúp cho họ trong các lĩnh vực như đóng gói và dịch vụ khách hàng. Một số nghệ nhân, như người làm hàng thủ công bằng giấy Fajuddin Saifi - ở thành phố Agra, thậm chí đã mua chiếc máy tính đầu tiên sau khi nghe được hình thức kinh doanh này.
Các nghệ nhân có thể rao bán đến 25 món hàng trên trang web Nethaat miễn phí. Nếu họ muốn đăng thêm nhiều sản phẩm, họ phải trả cho công ty 400 rupee (8,9 USD)/tháng. Sonava và Agarwal cho đến nay đã chi 900.000 rupee (20.035 USD) cho việc kinh doanh, với khoảng 1.800 sản phẩm được bày bán, từ hàng dệt may giá chỉ 70 rupee (1,5 USD) cho đến mặt bàn chạm vân giá đến 15.000 rupee (334 USD). Họ cũng cung cấp lựa chọn trả giá cho một số sản phẩm, người mua có thể thương lượng với người bán trước khi đồng ý giá cả - giống như trả giá thông thường ngoài các khu chợ nhộn nhịp ở lề đường. Brij Ballabh Udaiwal, đã làm hàng dệt may bằng tay được 30 năm, cho biết sản phẩm của anh rất tốt, nhưng nếu không có một nền tảng như thế để bán sản phẩm trực tiếp đến khách hàng, anh phải nhượng phần lớn lợi nhuận cho người trung gian, nền tảng này mang đến hy vọng để có được một giá cả công bằng. Sonava và Agarwal từ chối tiết lộ doanh số hay số nghệ nhân tham gia, chỉ nói rằng họ chỉ mới bắt đầu và hy vọng đạt được doanh thu hàng năm 1,8 triệu rupee (40.071 USD) vào tháng 5 năm sau.
Mức độ sử dụng máy tính và Internet của Ấn Độ còn thấp mặc dù quốc gia này là tên tuổi lớn toàn cầu về công nghệ thông tin và gia công phần mềm. Chính phủ dự định sẽ phát triển kết nối Internet băng thông rộng khắp cả nước, kể cả các khu trung tâm ở nông thôn. Những nhà quan sát hy vọng thị trường thương mại điện tử sẽ tăng gần 50% trong năm nay. Hiệp hội di động và Internet của Ấn Độ IAMAI cho biết bán lẻ trực tuyến, hiện chiếm chỉ 8% thị trường thương mại điện tử Ấn Độ, đang phát triển nhanh chóng. Theo chủ tịch Subho Ray của IAMAI, bán lẻ trực tuyến đang bắt đầu bùng nổ và sẽ trở nên ngày càng phổ biến ở Ấn Độ. Các trang web thương mại điện tử có thể cung cấp giá tốt hơn, thỏa thuận hấp dẫn và hiệu quả hơn cho khách hàng. Udaiwal và Saifi thừa nhận doanh số trực tuyến ban đầu của họ còn thấp, nhưng hy vọng số hàng bán được qua Internet sẽ chiếm 50% trong vòng 2 năm nữa.
LÊ PHI (Theo AFP)